Lấy miếng ăn dạy chó là sai lầm, cách đó chỉ có thể dạy được cách đi đứng, nằm ngồi, bò lết, là những hành vi nô lệ. Dùng miếng ăn để dạy chó, con chó có thể thực hiện nghiêm túc các hành vi nô lệ đó, nhưng nó nhất định không thực hiện các hành vi cao cả.
Theo kinh nghiệm của tôi thì dạy chó khó hơn dạy người. Mỗi con người là một cá nhân tự do tồn tại riêng biệt. Thoạt kỳ thủy dạy người là dạy từng cá thể riêng biệt, không phải dạy cho một đám đông được tập hợp lại. Nhưng dần dần nhân loại tự nhào nặn mình theo những chuẩn mực của đám đông, mỗi người không tự sống với sự riêng tư của mình, từ đó con người đánh mất bản sắc, trở thành “muôn người như một”.
Ngày nay giáo dục 1 triệu người không khác bao nhiêu với giáo dục một người, một giáo trình áp dụng cho đồng loạt, bất chấp cá tính. Các chính khách gộp mọi người lại thành “công chúng”, các nhà quảng cáo gộp mọi người lại thành “người tiêu dùng”, truyền thông gộp mọi người lại thành “độc giả”, “khán giả”, “thính giả”. Một bộ phận con người biến thành kẻ hám danh, hám lợi với những đặc điểm giống nhau. Kẻ hám danh có thể dùng danh để sai khiến, người hám lợi có thể dùng lợi để điều khiển. Với con chó thì hoàn toàn khác!
.jpg)
30 con chó của tôi mỗi con là một cá thể riêng biệt không bị nhào nặn thành một tập thể. Không có một phương pháp chung cho 30 con mà mỗi con áp dụng một cách dạy riêng. Con chó đương nhiên cần miếng ăn, trong việc ăn nó biết tri túc hơn là con người. Nhưng đừng tưởng con chó ham ăn mà có thể dùng miếng ăn để dạy nó.
.jpg)
Lấy miếng ăn dạy chó là sai lầm, cách đó chỉ có thể dạy được cách đi đứng, nằm ngồi, bò lết, là những hành vi nô lệ. Dùng miếng ăn để dạy chó, con chó có thể thực hiện nghiêm túc các hành vi nô lệ đó, nhưng nó nhất định không thực hiện các hành vi cao cả. Hành vi cao cả con chó chỉ dành cho những ai thương yêu, thông hiểu nó. Đó là điều diễn ra tự nhiên, là sự đáp trả tự nhiên không cần dạy, không cần “huấn luyện” và không dạy được, không “huấn luyện” được.
PV (Sưu tầm)